Đến nay chưa có bất kỳ quốc gia nào có thể xô đổ kỷ lục ba lần giành huy chương vàng ở ba kỳ Olympic liên tiếp của bóng chuyền nữ Cuba kể cả nội dung nam. Qua đó cũng đã chứng tỏ được sức mạnh của đội tuyển này ở thời điểm đó.
Nội dung chính
Bóng chuyền nữ Cuba từng là một trong những đội bóng chuyền số 1 thế giới, tham dự bất kì giải đấu nào đối thủ cũng phải e ngại.
Với sức bật và những cú đánh mạnh mẽ thời bấy giờ, các cô gái Cuba đã cho cả thế giới thấy bóng chuyền nước này là một trong những đội bóng “đáng gờm” khi phải thi đấu với bất kì nước nào trên thế giới.
Lịch sử bóng chuyền Cuba
Quay lại lịch sử, bóng chuyền đến với Cuba khi nào thì không ai biết. Nhưng nếu đề cập đến lịch sử của môn thể thao này thì nó được sinh ra ở Hoa Kỳ bởi một giáo viên giáo dục thể chất tên William G.Morgan.
Ngay khi Fidel Castro cùng người dân Cuba thực hiện cách mạng xã hội chủ nghĩa năm 1959 với việc ban hành “Sắc lệnh 83A”, đạo luật quy định các sự kiện thể thao chuyên nghiệp là bất hợp pháp ở Cuba năm 1962.
Luật này khiến đội tuyển quốc gia Cuba trở thành ưu tiên số 1 trong ngành thể thao ở vùng đất của những điếu xì gà hảo hạng.
Những con người cộng sản ở Cuba luôn nhấn mạnh kỷ luật, nỗ lực và hy sinh, những vận động viên chiến đấu vì danh dự, tình yêu thể thao và lòng yêu nước vĩ đại nhất. Chính những điều đó đã dẫn đến nhiều thành công cho thể thao Cuba đặc biệt là bóng chuyền nữ kể từ cuối những năm 70.
Kể từ Giải vô địch bóng chuyền nữ thế giới năm 1952 và được đưa vào danh sách là một trong những môn thể thao ở Thế vận hội năm 1964, bóng chuyền nữ chứng kiến sự thống trị của Liên Xô (ngày nay là Nga) và Nhật Bản trong thời gian đầu môn này mới ra đời. Người hâm mộ còn đặt biệt danh cho hai nước này là “Phù thủy phương Đông”.
Nhưng tại Giải vô địch thế giới năm 1978, một chương mới của lịch sử đã ra đời khi Cuba, một quốc đảo nhỏ bé, trong Caribbean có thể giành chức vô địch thế giới trước đương kim vô địch Nhật Bản chỉ sau 3 hiệp thi đấu.
Và huyền thoại về “ Những cô gái vùng Caribe” đầu kể từ đó ...
Cấu tạo cơ thể đặc biệt
Dưới góc nhìn của Somchai Donpraiyot, HLV trưởng đội tuyển bóng chuyền nữ quốc gia Thái Lan và những người hâm mộ đội tuyển bóng chuyền nữ quốc gia Thái Lan năm 2012 cho rằng tuyển nữ Cuba có một bí mật quan trọng khác mang lại thành công cho Cuba.
“Một điều quan trọng và làm cho Cuba trở nên vĩ đại trong môn bóng chuyền là cấu tạo cơ thể đặc biệt của vận động viên quốc gia này. Với vóc dáng khỏe khoắn cộng thêm vùng hông của các cô gái Cuba giống như hông của một con ngựa đã khiến họ nhảy cao hơn bình thường. Điểm này là một trong những điều quan trọng nhất khi chơi bóng chuyền”, ông Somchai cho biết
Với thân hình trời cho này, Eugenio George Lafita, huấn luyện viên bóng chuyền nữ huyền thoại người Cuba, phát minh ra một lối chơi được ví như vũ khí đặc biệt của quốc gia này, đó là “nhảy thật cao, đập thật mạnh”.
Với lợi thế về đặc điểm cơ thể và cách chơi được phát triển phù hợp với môn này, điều này cho phép Cuba tạo ra nhiều vận động viên nữ hàng đầu của thế giới, điển hình là Mireya Louise thi đấu ở vị trí chủ công.
Mặc dù chỉ cao 175 cm nhưng cô có thể nhảy lên đến 339 cm để đập bóng, còn nhảy lên để chắn bóng là 325 cm. Ngoài ra còn phải kể đến cái tên Regla Torres, một trong những phụ công xuất xắc nhất của Cuba thời bấy giờ khi cô cũng có sức bật tương tự như Louise.
Chính những điều đó đã làm cho đội bóng chuyền nữ Cuba bất bại trong thập niên 90 khi giành được ba huy chương vàng Olympic liên tiếp vào các năm 1992, 1996 và 2000 cũng như hai chức vô địch Thế giới bóng chuyền nữ liên tiếp vào các năm 1994 và 1998.
Tuy đội nam Cuba thi đấu không thành công như mong đợi nhưng kết quả vô địch giải NORCECA (Giải vô địch bóng chuyền Bắc Mỹ, Trung và Caribe) cũng đã là thành tích nổi bật của những chàng trai này. Chỉ những điều đó cũng là quá đủ bằng chứng cho thấy Cuba thực sự là một trong những siêu cường ở môn thể thao này.