Tại sao cùng là giải đấu cấp CLB hàng đầu châu Âu nhưng “lời nguyền” cho các nhà ĐKVĐ lại chỉ xuất hiện khi giải đấu mang tên Champions League chứ không phải là trước đó ở European Cup mà chúng ta vẫn gọi là Cúp C1? Một người giàu kinh nghiệm bậc nhất như Carlo Ancelotti đưa ra cách lý giải.
Cho đến thời điểm này, 24 đội bóng đã vô địch, đã thử bảo vệ danh hiệu và cả 24 đội đều thất bại – mới nhất là Barcelona. Champions League vẫn như đỉnh Everest đối với các nhà ĐKVĐ. Từ sau thời AC Milan của HLV Arrigo Sacchi thắng Benfica tại Vienna năm 1990, không một đội bóng nào có 2 năm liên tiếp vô địch châu Âu.
Carlo Ancelotti là người có rất nhiều trải nghiệm tại Cúp C1 và Champions League, khi ông là người có tới 5 lần vô địch – 2 trong tư cách cầu thủ (với AC Milan năm 1989, 1990) và 3 khi là HLV (2 lần với Milan năm 2003 và 2007, cùng 1 lần với Real Madrid 2014). Bản thân ông cũng đều thất bại trong mục tiêu bảo vệ danh hiệu. Cùng với những gì trải qua khi còn là cầu thủ, Carletto hiểu vì sao các đội vô địch lại khó thực hiện nhiệm vụ đến vậy.
“Tôi nghĩ, việc khó chiến thắng ở Champions League là vì giải đấu ngày càng có tính cạnh tranh cao hơn so với trước đây”, ông nói, “Khi chúng tôi vô địch vào năm 1989 và 1990, không có nhiều trận đấu để tiến tới trận chung kết và cũng không có nhiều đối thủ”.
Quả vậy, trước đây, Cúp C1 chỉ dành cho các đội bóng giành chức vô địch quốc gia, nhưng với Champions League, các quốc gia hàng đầu châu lục có sự hiện diện của 3 đến 4 CLB. Tính cạnh tranh theo đó mà tăng lên.
Và trong khi rất nhiều người tin rằng, giải đấu hàng đầu Lục địa già đã mất đi sự lãng mạn bởi nó không còn dành cho các nhà vô địch thì những con số là minh chứng xác nhận cho đánh giá của HLV người Italia.
Trong khoảng thời gian từ năm 1956 đến 1990, có 8 đội bóng giành được 2 chức vô địch liên tiếp trở lên: Real Madrid (5: 1956-60), Benfica (2: 1961, 1962), Inter (2: 1964, 1965), Ajax (3: 1971-73), Bayern Munich (3: 1974-1976), Liverpool (2: 1977, 1978), Nottingham Forest (2: 1979, 1980) và Milan (2: 1989, 1990). Kể từ năm 1992, khi giải đấu thay đổi thương hiệu và cơ cấu, không có một sự lặp lại nào cả.
Trước kỷ nguyên Champions League, Cúp C1 tiến hành theo thể thức loại trực tiếp nên các đội bóng có khả năng gây bất ngờ nhiều hơn. Như PSV Eindhoven năm 1988 chẳng hạn, họ chỉ phải thi đấu tổng cộng 9 trận. Nhưng đặc biệt hơn, đội bóng Hà Lan chỉ thắng… 3 trận trong số đó – không trận nào từ vòng tứ kết. Đội bóng của Guus Hiddink loại Bordeaux và Real Madrid nhờ luật bàn thắng sân khách sau khi hòa cả 4 trận, trước khi thắng Benfica bằng loạt luân lưu trong trận chung kết.
Còn hiện tại, đội bóng muốn tiến đến chức vô địch sẽ phải đi qua 13 trận đấu, tính từ vòng bảng. Điều đó làm hạn chế cơ hội của những đội mạnh và ngay cả những đội mạnh nhất cũng có nguy cơ bị loại sớm. Sự khốc liệt của giải đấu cũng tạo ra ít “cửa” cho những bất ngờ, khi Champions League mới chỉ chứng kiến Porto, Monaco – 2 đội vào chung kết năm 2004, và Bayer Leverkusen năm 2002 là những cú sốc.
Real Madrid năm 1998 và Liverpool năm 2005 cũng được xếp vào bất ngờ, bởi dù họ là 2 trong số những tên tuổi quyền lực của bóng đá khu vực thì đó là thời điểm họ không có đội hình mạnh.
Trong sự khốc liệt của giải đấu, Ancelotti tin rằng, may mắn, đội hình ít chấn thương và hạn chế tối thiểu sai lầm là những yếu tố quan trọng để vô địch Champions League. Nhưng vươn lên đỉnh là một chuyện, đứng ở đó lại là một chuyện khác, với quá nhiều những yếu tố - có thể đánh giá được và cả những sự kiện khó lường bất ngờ, cản trở. Lionel Messi &Co hiểu rõ nhất chuyện đó.
Tam Nguyên